梁 liáng 山 shān 泊 pō - - 梵 fàn 琦 qí
天 tiān 畔 pàn 青 qīng 青 qīng 芦 lú 叶 yè 齐 qí , , 晚 wǎn 来 lái 戛 jiá 戛 jiá 水 shuǐ 禽 qín 啼 tí 。 。
一 yī 钩 gōu 惨 cǎn 淡 dàn 衔 xián 山 shān 月 yuè , , 五 wǔ 色 sè 弯 wān 环 huán 跨 kuà 海 hǎi 霓 ní 。 。
新 xīn 摘 zhāi 莲 lián 花 huā 堪 kān 酿 niàng 酒 jiǔ , , 旧 jiù 闻 wén 荇 xìng 菜 cài 可 kě 为 wèi 齑 jī 。 。
北 běi 人 rén 大 dà 抵 dǐ 无 wú 高 gāo 韵 yùn , , 零 líng 落 luò 梭 suō 船 chuán 傍 bàng 柳 liǔ 堤 dī 。 。
梁山泊。元代。梵琦。天畔青青芦叶齐,晚来戛戛水禽啼。 一钩惨淡衔山月,五色弯环跨海霓。 新摘莲花堪酿酒,旧闻荇菜可为齑。 北人大抵无高韵,零落梭船傍柳堤。