失 shī 调 tiáo 名 míng 花 huā 落 luò 又 yòu 重 chóng 开 kāi - - 敦 dūn 煌 huáng 曲 qǔ 子 zi
飞 fēi 过 guò 尽 jǐn 。 。
不 bù 敢 gǎn 抬 tái 。 。
今 jīn 岁 suì 中 zhōng □ wàng □ fū 望 lái 夫 来 。 。
□ huā 花 luò 落 。 。
又 yòu 重 chóng 开 kāi 。 。
断 duàn 弦 xián 罢 bà 却 què 。 。
世 shì 总 zǒng 量 liàng □ chén 尘 āi 埃 。 。
失调名 花落又重开。唐代。敦煌曲子。飞过尽。 不敢抬。 今岁中□□望夫来。 □花落。 又重开。 断弦罢却。 世总量□尘埃。