奉 fèng 和 hé 鲁 lǔ 望 wàng 独 dú 夜 yè 有 yǒu 怀 huái 吴 wú 体 tǐ 见 jiàn 寄 jì - - 皮 pí 日 rì 休 xiū
病 bìng 鹤 hè 带 dài 雾 wù 傍 bàng 独 dú 屋 wū , , 破 pò 巢 cháo 含 hán 雪 xuě 倾 qīng 孤 gū 梧 wú 。 。
濯 zhuó 足 zú 将 jiāng 加 jiā 汉 hàn 光 guāng 腹 fù , , 抵 dǐ 掌 zhǎng 欲 yù 捋 lǚ 梁 liáng 武 wǔ 须 xū 。 。
隐 yǐn 几 jǐ 清 qīng 吟 yín 谁 shuí 敢 gǎn 敌 dí , , 枕 zhěn 琴 qín 高 gāo 卧 wò 真 zhēn 堪 kān 图 tú 。 。
此 cǐ 时 shí 枉 wǎng 欠 qiàn 高 gāo 散 sàn 物 wù , , 楠 nán 瘤 liú 作 zuò 樽 zūn 石 shí 作 zuō 垆 lú 。 。
奉和鲁望独夜有怀吴体见寄。唐代。皮日休。病鹤带雾傍独屋,破巢含雪倾孤梧。 濯足将加汉光腹,抵掌欲捋梁武须。 隐几清吟谁敢敌,枕琴高卧真堪图。 此时枉欠高散物,楠瘤作樽石作垆。