雨 yǔ 中 zhōng 寒 hán 食 shí - - 羊 yáng 士 shì 谔 è
令 lìng 节 jié 逢 féng 烟 yān 雨 yǔ , , 园 yuán 亭 tíng 但 dàn 掩 yǎn 关 guān 。 。
佳 jiā 人 rén 宿 sù 妆 zhuāng 薄 báo , , 芳 fāng 树 shù 彩 cǎi 绳 shéng 闲 xián 。 。
归 guī 思 sī 偏 piān 消 xiāo 酒 jiǔ , , 春 chūn 寒 hán 为 wèi 近 jìn 山 shān 。 。
花 huā 枝 zhī 不 bù 可 kě 见 jiàn , , 别 bié 恨 hèn 灞 bà 陵 líng 间 jiān 。 。
雨中寒食。唐代。羊士谔。令节逢烟雨,园亭但掩关。 佳人宿妆薄,芳树彩绳闲。 归思偏消酒,春寒为近山。 花枝不可见,别恨灞陵间。