和 hé 常 cháng 州 zhōu 崔 cuī 使 shǐ 君 jūn 咏 yǒng 后 hòu 庭 tíng 梅 méi 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 孙 sūn 逖 tì
闻 wén 唱 chàng 梅 méi 花 huā 落 luò , , 江 jiāng 南 nán 春 chūn 意 yì 深 shēn 。 。
更 gèng 传 chuán 千 qiān 里 lǐ 外 wài , , 来 lái 入 rù 越 yuè 人 rén 吟 yín 。 。
弱 ruò 干 gàn 红 hóng 妆 zhuāng 倚 yǐ , , 繁 fán 香 xiāng 翠 cuì 羽 yǔ 寻 xún 。 。
庭 tíng 中 zhōng 自 zì 公 gōng 日 rì , , 歌 gē 舞 wǔ 向 xiàng 芳 fāng 阴 yīn 。 。
和常州崔使君咏后庭梅二首 其一。唐代。孙逖。闻唱梅花落,江南春意深。 更传千里外,来入越人吟。 弱干红妆倚,繁香翠羽寻。 庭中自公日,歌舞向芳阴。