道 dào 中 zhōng 逢 féng 故 gù 人 rén - - 唐 táng 彦 yàn 谦 qiān
兰 lán 陵 líng 市 shì 上 shàng 忽 hū 相 xiāng 逢 féng , , 叙 xù 别 bié 殷 yīn 勤 qín 兴 xìng 倍 bèi 浓 nóng 。 。
良 liáng 会 huì 若 ruò 同 tóng 鸡 jī 黍 shǔ 约 yuē , , 暂 zàn 时 shí 不 bù 放 fàng 酒 jiǔ 杯 bēi 空 kōng 。 。
愁 chóu 牵 qiān 白 bái 发 fà 三 sān 千 qiān 丈 zhàng , , 路 lù 入 rù 青 qīng 山 shān 几 jǐ 万 wàn 重 zhòng 。 。
行 xíng 色 sè 一 yī 鞭 biān 催 cuī 去 qù 马 mǎ , , 画 huà 桥 qiáo 嘶 sī 断 duàn 落 luò 花 huā 风 fēng 。 。
道中逢故人。唐代。唐彦谦。兰陵市上忽相逢,叙别殷勤兴倍浓。 良会若同鸡黍约,暂时不放酒杯空。 愁牵白发三千丈,路入青山几万重。 行色一鞭催去马,画桥嘶断落花风。