代 dài 宋 sòng 州 zhōu 将 jiāng 淮 huái 上 shàng 乞 qǐ 师 shī - - 耿 gěng 湋 wéi
唇 chún 齿 chǐ 幸 xìng 相 xiāng 依 yī , , 危 wēi 亡 wáng 故 gù 远 yuǎn 归 guī 。 。
身 shēn 轻 qīng 百 bǎi 战 zhàn 出 chū , , 家 jiā 在 zài 数 shù 重 chóng 围 wéi 。 。
上 shàng 将 jiàng 坚 jiān 深 shēn 垒 lěi , , 残 cán 兵 bīng 斗 dòu 落 luò 晖 huī 。 。
常 cháng 闻 wén 铁 tiě 剑 jiàn 利 lì , , 早 zǎo 晚 wǎn 借 jiè 馀 yú 威 wēi 。 。
代宋州将淮上乞师。唐代。耿湋。唇齿幸相依,危亡故远归。 身轻百战出,家在数重围。 上将坚深垒,残兵斗落晖。 常闻铁剑利,早晚借馀威。