真 zhēn 人 rén 酬 chóu 寄 jì 羡 xiàn 门 mén 子 zǐ - - 曹 cáo 唐 táng
云 yún 洞 dòng 烟 yān 深 shēn 意 yì 自 zì 迷 mí , , 忆 yì 君 jūn 肠 cháng 断 duàn 武 wǔ 陵 líng 溪 xī 。 。
三 sān 山 shān 未 wèi 觉 jué 家 jiā 中 zhōng 远 yuǎn , , 九 jiǔ 府 fǔ 那 nǎ 知 zhī 路 lù 甚 shén 低 dī 。 。
绛 jiàng 阙 quē 有 yǒu 时 shí 申 shēn 再 zài 会 huì , , 赤 chì 城 chéng 何 hé 日 rì 手 shǒu 重 zhòng 携 xié 。 。
唯 wéi 愁 chóu 不 bù 得 dé 分 fēn 明 míng 语 yǔ , , 惆 chóu 怅 chàng 长 zhǎng 霄 xiāo 月 yuè 又 yòu 西 xī 。 。
真人酬寄羡门子。唐代。曹唐。云洞烟深意自迷,忆君肠断武陵溪。 三山未觉家中远,九府那知路甚低。 绛阙有时申再会,赤城何日手重携。 唯愁不得分明语,惆怅长霄月又西。