题 tí 友 yǒu 人 rén 山 shān 斋 zhāi - - 黄 huáng 滔 tāo
疏 shū 竹 zhú 漏 lòu 斜 xié 晖 huī , , 庭 tíng 间 jiān 阴 yīn 复 fù 遗 yí 。 。
句 jù 成 chéng 苔 tái 石 shí 茗 míng , , 吟 yín 弄 nòng 雪 xuě 窗 chuāng 棋 qí 。 。
沙 shā 草 cǎo 泉 quán 经 jīng 涩 sè , , 林 lín 斋 zhāi 客 kè 集 jí 迟 chí 。 。
西 xī 风 fēng 虚 xū 见 jiàn 逼 bī , , 未 wèi 拟 nǐ 问 wèn 京 jīng 师 shī 。 。
题友人山斋。唐代。黄滔。疏竹漏斜晖,庭间阴复遗。 句成苔石茗,吟弄雪窗棋。 沙草泉经涩,林斋客集迟。 西风虚见逼,未拟问京师。