晓 xiǎo 发 fā 方 fāng 骞 qiān 驿 yì - - 苏 sū 颋 tǐng
传 chuán 置 zhì 远 yuǎn 山 shān 蹊 qī , , 龙 lóng 钟 zhōng 蹴 cù 涧 jiàn 泥 ní 。 。
片 piàn 阴 yīn 常 cháng 作 zuò 雨 yǔ , , 微 wēi 照 zhào 已 yǐ 生 shēng 霓 ní 。 。
鬓 bìn 发 fà 愁 chóu 氛 fēn 换 huàn , , 心 xīn 情 qíng 险 xiǎn 路 lù 迷 mí 。 。
方 fāng 知 zhī 向 xiàng 蜀 shǔ 者 zhě , , 偏 piān 识 shí 子 zǐ 规 guī 啼 tí 。 。
晓发方骞驿。唐代。苏颋。传置远山蹊,龙钟蹴涧泥。 片阴常作雨,微照已生霓。 鬓发愁氛换,心情险路迷。 方知向蜀者,偏识子规啼。