诗 shī 偈 jì 其 qí 一 yī 七 qī 一 yī - - 庞 páng 蕴 yùn
世 shì 人 rén 重 zhòng 珍 zhēn 宝 bǎo , , 我 wǒ 贵 guì 刹 chà 那 nà 静 jìng 。 。
金 jīn 多 duō 乱 luàn 人 rén 心 xīn , , 静 jìng 见 jiàn 真 zhēn 如 rú 性 xìng 。 。
性 xìng 空 kōng 法 fǎ 亦 yì 空 kōng , , 十 shí 八 bā 绝 jué 行 xíng 踪 zōng 。 。
但 dàn 自 zì 心 xīn 无 wú 碍 ài , , 何 hé 愁 chóu 神 shén 不 bù 通 tōng 。 。
诗偈 其一七一。唐代。庞蕴。世人重珍宝,我贵刹那静。 金多乱人心,静见真如性。 性空法亦空,十八绝行踪。 但自心无碍,何愁神不通。