挽 wǎn 黄 huáng 一 yī 崖 yá - - 王 wáng 慎 shèn 中 zhōng
嗟 jiē 来 lái 桑 sāng 扈 hù 返 fǎn 于 yú 真 zhēn , , 笑 xiào 寄 jì 人 rén 间 jiān 八 bā 十 shí 春 chūn 。 。
相 xiāng 鹤 hè 经 jīng 间 jiān 窗 chuāng 映 yìng 月 yuè , , 刻 kè 鸠 jiū 杖 zhàng 倚 yǐ 壁 bì 生 shēng 尘 chén 。 。
独 dú 遗 yí 一 yī 世 shì 同 tóng 蝉 chán 蜕 tuì , , 深 shēn 入 rù 重 zhòng 泉 quán 治 zhì 鸟 niǎo 伸 shēn 。 。
从 cóng 此 cǐ 江 jiāng 边 biān 鸥 ōu 不 bù 下 xià , , 祗 zhī 缘 yuán 失 shī 却 què 忘 wàng 机 jī 人 rén 。 。
挽黄一崖。明代。王慎中。嗟来桑扈返于真,笑寄人间八十春。 相鹤经间窗映月,刻鸠杖倚壁生尘。 独遗一世同蝉蜕,深入重泉治鸟伸。 从此江边鸥不下,祗缘失却忘机人。