病 bìng 间 jiān 偶 ǒu 成 chéng - - 王 wáng 鏊 ào
悲 bēi 风 fēng 急 jí 景 jǐng 穷 qióng 阴 yīn 日 rì , , 布 bù 帐 zhàng 匡 kuāng 床 chuáng 卧 wò 病 bìng 身 shēn 。 。
岂 qǐ 谓 wèi 光 guāng 阴 yīn 还 hái 属 shǔ 我 wǒ , , 如 rú 何 hé 造 zào 物 wù 亦 yì 欺 qī 人 rén 。 。
往 wǎng 来 lái 礼 lǐ 断 duàn 翻 fān 为 wèi 适 shì , , 宠 chǒng 辱 rǔ 心 xīn 忘 wàng 不 bù 厌 yàn 贫 pín 。 。
闻 wén 说 shuō 伯 bó 恭 gōng 还 hái 进 jìn 学 xué , , 病 bìng 中 zhōng 真 zhēn 可 kě 养 yǎng 心 xīn 神 shén 。 。
病间偶成。明代。王鏊。悲风急景穷阴日,布帐匡床卧病身。 岂谓光阴还属我,如何造物亦欺人。 往来礼断翻为适,宠辱心忘不厌贫。 闻说伯恭还进学,病中真可养心神。