游 yóu 功 gōng 德 dé 寺 sì - - 王 wáng 鏊 ào
河 hé 畔 pàn 南 nán 辕 yuán 忽 hū 改 gǎi 西 xī , , 人 rén 家 jiā 两 liǎng 两 liǎng 傍 bàng 山 shān 低 dī 。 。
云 yún 归 guī 远 yuǎn 岫 xiù 昏 hūn 初 chū 敛 liǎn , , 春 chūn 入 rù 平 píng 原 yuán 绿 lǜ 未 wèi 齐 qí 。 。
钟 zhōng 动 dòng 招 zhāo 提 tí 迎 yíng 老 lǎo 衲 nà , , 纸 zhǐ 飞 fēi 荒 huāng 冢 zhǒng 哭 kū 孤 gū 嫠 lí 。 。
凭 píng 谁 shuí 乞 qǐ 与 yǔ 龙 lóng 亭 tíng 水 shuǐ , , 化 huà 作 zuò 东 dōng 郊 jiāo 雨 yǔ 一 yī 犁 lí 。 。
游功德寺。明代。王鏊。河畔南辕忽改西,人家两两傍山低。 云归远岫昏初敛,春入平原绿未齐。 钟动招提迎老衲,纸飞荒冢哭孤嫠。 凭谁乞与龙亭水,化作东郊雨一犁。