白 bái 髭 zī 叹 tàn - - 王 wáng 鏊 ào
我 wǒ 年 nián 三 sān 十 shí 九 jiǔ , , 白 bái 髭 zī 有 yǒu 一 yī 茎 jīng 。 。
当 dāng 时 shí 初 chū 见 jiàn 之 zhī , , 妻 qī 子 zǐ 殊 shū 为 wèi 惊 jīng 。 。
今 jīn 年 nián 四 sì 十 shí 二 èr , , 白 bái 者 zhě 日 rì 益 yì 多 duō 。 。
朝 zhāo 来 lái 明 míng 镜 jìng 中 zhōng , , 对 duì 之 zhī 不 bù 复 fù 嗟 jiē 。 。
人 rén 生 shēng 天 tiān 地 dì 间 jiān , , 老 lǎo 去 qù 会 huì 不 bù 免 miǎn 。 。
犹 yóu 胜 shèng 严 yán 终 zhōng 辈 bèi , , 终 zhōng 身 shēn 不 bù 得 dé 见 jiàn 。 。
白髭叹。明代。王鏊。我年三十九,白髭有一茎。 当时初见之,妻子殊为惊。 今年四十二,白者日益多。 朝来明镜中,对之不复嗟。 人生天地间,老去会不免。 犹胜严终辈,终身不得见。