师 shī 家 jiā 闸 zhá - - 文 wén 彭 péng
水 shuǐ 涩 sè 舟 zhōu 胶 jiāo 春 chūn 昼 zhòu 明 míng , , 振 zhèn 衣 yī 随 suí 步 bù 得 dé 闲 xián 行 xíng 。 。
万 wàn 株 zhū 杨 yáng 柳 liǔ 缘 yuán 堤 dī 古 gǔ , , 一 yí 带 dài 清 qīng 泉 quán 触 chù 石 shí 鸣 míng 。 。
无 wú 数 shù 青 qīng 山 shān 围 wéi 秀 xiù 色 sè , , 有 yǒu 时 shí 黄 huáng 鸟 niǎo 度 dù 新 xīn 声 shēng 。 。
不 bù 堪 kān 沛 pèi 北 běi 风 fēng 尘 chén 路 lù , , 翻 fān 动 dòng 江 jiāng 南 nán 行 xíng 乐 lè 情 qíng 。 。
师家闸。明代。文彭。水涩舟胶春昼明,振衣随步得闲行。 万株杨柳缘堤古,一带清泉触石鸣。 无数青山围秀色,有时黄鸟度新声。 不堪沛北风尘路,翻动江南行乐情。