简 jiǎn 黎 lí 惟 wéi 敬 jìng 直 zhí 阁 gé 兼 jiān 怀 huái 梁 liáng 柱 zhù 臣 chén 中 zhōng 翰 hàn - - 文 wén 彭 péng
抱 bào 病 bìng 经 jīng 旬 xún 独 dú 卧 wò 家 jiā , , 故 gù 人 rén 咫 zhǐ 尺 chǐ 似 shì 天 tiān 涯 yá 。 。
愁 chóu 添 tiān 鬓 bìn 改 gǎi 霜 shuāng 生 shēng 镜 jìng , , 岁 suì 暮 mù 心 xīn 惊 jīng 雪 xuě 作 zuò 花 huā 。 。
白 bái 日 rì 看 kàn 云 yún 飞 fēi 桂 guì 海 hǎi , , 青 qīng 藜 lí 然 rán 火 huǒ 直 zhí 金 jīn 华 huá 。 。
清 qīng 宵 xiāo 只 zhǐ 隔 gé 宫 gōng 城 chéng 月 yuè , , 怅 chàng 望 wàng 西 xī 南 nán 五 wǔ 色 sè 霞 xiá 。 。
简黎惟敬直阁兼怀梁柱臣中翰。明代。文彭。抱病经旬独卧家,故人咫尺似天涯。 愁添鬓改霜生镜,岁暮心惊雪作花。 白日看云飞桂海,青藜然火直金华。 清宵只隔宫城月,怅望西南五色霞。