拟 nǐ 古 gǔ 诗 shī 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 王 wáng 夫 fū 之 zhī
东 dōng 园 yuán 桃 táo 李 lǐ 花 huā , , 南 nán 国 guó 蛾 é 眉 méi 女 nǚ 。 。
灼 zhuó 灼 zhuó 相 xiāng 矜 jīn 悦 yuè , , 遥 yáo 遥 yáo 动 dòng 心 xīn 语 yǔ 。 。
清 qīng 歌 gē 不 bù 再 zài 发 fā , , 舞 wǔ 袖 xiù 无 wú 双 shuāng 举 jǔ 。 。
昔 xī 为 wèi 弦 xián 上 shàng 思 sī , , 今 jīn 为 wèi 梦 mèng 中 zhōng 聚 jù 。 。
芳 fāng 菲 fēi 非 fēi 我 wǒ 春 chūn , , 为 wèi 欢 huān 复 fù 何 hé 许 xǔ 。 。
拟古诗十九首 其二。明代。王夫之。东园桃李花,南国蛾眉女。 灼灼相矜悦,遥遥动心语。 清歌不再发,舞袖无双举。 昔为弦上思,今为梦中聚。 芳菲非我春,为欢复何许。