赋 fù 得 dé 汉 hàn 细 xì 君 jūn - - 方 fāng 蕖 qú
高 gāo 楼 lóu 凤 fèng 去 qù 琐 suǒ 寒 hán 烟 yān , , 风 fēng 物 wù 江 jiāng 都 dū 已 yǐ 惘 wǎng 然 rán 。 。
胡 hú 地 dì 夜 yè 笳 jiā 惊 jīng 戍 shù 马 mǎ , , 汉 hàn 宫 gōng 春 chūn 色 sè 怨 yuàn 啼 tí 鹃 juān 。 。
乌 wū 丝 sī 老 lǎo 去 qù 毡 zhān 房 fáng 冷 lěng , , 黄 huáng 鹄 gǔ 歌 gē 残 cán 毳 cuì 幕 mù 前 qián 。 。
生 shēng 入 rù 玉 yù 门 mén 犹 yóu 腐 fǔ 骨 gǔ , , 不 bù 知 zhī 青 qīng 冢 zhǒng 草 cǎo 芊 qiān 芊 qiān 。 。
赋得汉细君。明代。方蕖。高楼凤去琐寒烟,风物江都已惘然。 胡地夜笳惊戍马,汉宫春色怨啼鹃。 乌丝老去毡房冷,黄鹄歌残毳幕前。 生入玉门犹腐骨,不知青冢草芊芊。