登 dēng 望 wàng 湖 hú 亭 tíng - - 王 wáng 知 zhī 谦 qiān
吴 wú 城 chéng 山 shān 下 xià 草 cǎo 青 qīng 青 qīng , , 春 chūn 半 bàn 南 nán 湖 hú 水 shuǐ 未 wèi 平 píng 。 。
几 jǐ 点 diǎn 征 zhēng 帆 fān 来 lái 日 rì 下 xià , , 数 shù 声 shēng 渔 yú 笛 dí 起 qǐ 云 yún 层 céng 。 。
鸥 ōu 波 bō 浩 hào 荡 dàng 兼 jiān 天 tiān 碧 bì , , 蜃 shèn 气 qì 氛 fēn 氲 yūn 带 dài 雾 wù 腥 xīng 。 。
倚 yǐ 遍 biàn 栏 lán 杆 gān 倍 bèi 惆 chóu 怅 chàng , , 思 sī 亲 qīn 何 hé 日 rì 复 fù 羊 yáng 城 chéng 。 。
登望湖亭。明代。王知谦。吴城山下草青青,春半南湖水未平。 几点征帆来日下,数声渔笛起云层。 鸥波浩荡兼天碧,蜃气氛氲带雾腥。 倚遍栏杆倍惆怅,思亲何日复羊城。