客 kè 中 zhōng 闻 wén 子 zǐ 规 guī - - 王 wáng 恭 gōng
关 guān 路 lù 草 cǎo 凄 qī 凄 qī , , 枫 fēng 林 lín 杜 dù 宇 yǔ 啼 tí 。 。
思 sī 深 shēn 湘 xiāng 岸 àn 曲 qū , , 声 shēng 断 duàn 郢 yǐng 云 yún 西 xī 。 。
故 gù 国 guó 春 chūn 归 guī 尽 jǐn , , 他 tā 乡 xiāng 客 kè 去 qù 迷 mí 。 。
凄 qī 凉 liáng 听 tīng 渐 jiàn 近 jìn , , 疲 pí 马 mǎ 亦 yì 长 cháng 嘶 sī 。 。
客中闻子规。明代。王恭。关路草凄凄,枫林杜宇啼。 思深湘岸曲,声断郢云西。 故国春归尽,他乡客去迷。 凄凉听渐近,疲马亦长嘶。