山 shān 路 lù 闻 wén 鹧 zhè 鸪 gū - - 王 wáng 恭 gōng
朝 cháo 入 rù 翠 cuì 微 wēi 畔 pàn , , 钩 gōu 辀 zhōu 雨 yǔ 外 wài 鸣 míng 。 。
声 shēng 声 shēng 行 xíng 不 bù 得 dé , , 去 qù 去 qù 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
苦 kǔ 竹 zhú 湘 xiāng 南 nán 驿 yì , , 黄 huáng 茅 máo 岭 lǐng 外 wài 程 chéng 。 。
乡 xiāng 心 xīn 正 zhèng 无 wú 那 nà , , 闻 wén 尔 ěr 泪 lèi 沾 zhān 缨 yīng 。 。
山路闻鹧鸪。明代。王恭。朝入翠微畔,钩辀雨外鸣。 声声行不得,去去若为情。 苦竹湘南驿,黄茅岭外程。 乡心正无那,闻尔泪沾缨。