胡 hú 儿 ér 吹 chuī 笛 dí - - 王 wáng 恭 gōng
雪 xuě 净 jìng 阴 yīn 山 shān 片 piàn 月 yuè 孤 gū , , 数 shù 声 shēng 羌 qiāng 笛 dí 起 qǐ 单 chán 于 yú 。 。 不 bù 堪 kān 吹 chuī 作 zuò 《 《 梅 méi 花 huā 》 》 调 diào , , 少 shǎo 多 duō 中 zhōng 原 yuán 客 kè 在 zài 胡 hú 。 。
胡儿吹笛。明代。王恭。雪净阴山片月孤,数声羌笛起单于。不堪吹作《梅花》调,少多中原客在胡。