重 zhòng 过 guò 虎 hǔ 丘 qiū 马 mǎ 天 tiān 雨 yù 上 shàng 人 rén 写 xiě 画 huà - - 王 wáng 绂 fú
世 shì 味 wèi 年 nián 来 lái 冷 lěng 似 shì 冰 bīng , , 名 míng 山 shān 犹 yóu 喜 xǐ 得 de 重 zhòng 登 dēng 。 。
百 bǎi 年 nián 心 xīn 事 shì 谁 shéi 知 zhī 己 jǐ , , 半 bàn 日 rì 闲 xián 情 qíng 独 dú 访 fǎng 僧 sēng 。 。
木 mù 叶 yè 下 xià 时 shí 风 fēng 淅 xī 沥 lì , , 莓 méi 苔 tái 扫 sǎo 处 chù 石 shí 崚 léng 嶒 céng 。 。
写 xiě 成 chéng 一 yī 片 piàn 秋 qiū 林 lín 意 yì , , 应 yìng 对 duì 清 qīng 吟 yín 雨 yǔ 夜 yè 灯 dēng 。 。
重过虎丘马天雨上人写画。明代。王绂。世味年来冷似冰,名山犹喜得重登。 百年心事谁知己,半日闲情独访僧。 木叶下时风淅沥,莓苔扫处石崚嶒。 写成一片秋林意,应对清吟雨夜灯。