仍 réng 翠 cuì 楼 lóu 为 wèi 金 jīn 溪 xī 赵 zhào 公 gōng 理 lǐ 赋 fù - - 王 wáng 绂 fú
若 ruò 翁 wēng 仙 xiān 去 qù 竟 jìng 如 rú 何 hé , , 手 shǒu 植 zhí 琅 láng 玕 gān 已 yǐ 满 mǎn 坡 pō 。 。
门 mén 口 kǒu 直 zhí 开 kāi 三 sān 径 jìng 入 rù , , 楼 lóu 中 zhōng 应 yīng 待 dài 七 qī 贤 xián 过 guò 。 。
昼 zhòu 长 zhǎng 苍 cāng 雪 xuě 飘 piāo 帘 lián 幕 mù , , 夜 yè 静 jìng 清 qīng 风 fēng 响 xiǎng 佩 pèi 珂 kē 。 。
最 zuì 好 hǎo 年 nián 年 nián 雷 léi 雨 yǔ 后 hòu , , 阶 jiē 庭 tíng 添 tiān 得 dé 锦 jǐn 䙀 běng 多 duō 。 。
仍翠楼为金溪赵公理赋。明代。王绂。若翁仙去竟如何,手植琅玕已满坡。 门口直开三径入,楼中应待七贤过。 昼长苍雪飘帘幕,夜静清风响佩珂。 最好年年雷雨后,阶庭添得锦䙀多。