诔 lěi 双 shuāng 峰 fēng 兴 xìng 上 shàng 人 rén - - 段 duàn 克 kè 己 jǐ
试 shì 圆 yuán 石 shí 上 shàng 再 zài 生 shēng 身 shēn , , 啸 xiào 月 yuè 吟 yín 风 fēng 性 xìng 益 yì 真 zhēn 。 。
解 jiě 脱 tuō 莲 lián 花 huā 祛 qū 梦 mèng 幻 huàn , , 忽 hū 惊 jīng 野 yě 马 mǎ 逐 zhú 埃 āi 尘 chén 。 。
双 shuāng 峰 fēng 莫 mò 遂 suì 幽 yōu 栖 qī 志 zhì , , 一 yī 钵 bō 谁 shuí 为 wèi 嫡 dí 嗣 sì 人 rén 。 。
便 biàn 恐 kǒng 丛 cóng 林 lín 无 wú 正 zhèng 脉 mài , , 为 wèi 君 jūn 一 yī 哭 kū 涕 tì 横 héng 陈 chén 。 。
诔双峰兴上人。元代。段克己。试圆石上再生身,啸月吟风性益真。 解脱莲花祛梦幻,忽惊野马逐埃尘。 双峰莫遂幽栖志,一钵谁为嫡嗣人。 便恐丛林无正脉,为君一哭涕横陈。