雁 yàn 塔 tǎ 秋 qiū 声 shēng - - 王 wáng 绅 shēn
崚 léng 嶒 céng 雁 yàn 塔 tǎ 倚 yǐ 苍 cāng 空 kōng , , 犹 yóu 自 zì 支 zhī 撑 chēng 瓦 wǎ 砾 lì 丛 cóng 。 。
前 qián 代 dài 人 rén 名 míng 摩 mó 灭 miè 尽 jǐn , , 清 qīng 秋 qiū 天 tiān 籁 lài 杳 yǎo 冥 míng 中 zhōng 。 。
芳 fāng 声 shēng 寂 jì 寂 jì 消 xiāo 秋 qiū 雨 yǔ , , 馀 yú 韵 yùn 沈 shěn 沈 shěn 托 tuō 候 hòu 虫 chóng 。 。
尚 shàng 想 xiǎng 慈 cí 恩 ēn 旧 jiù 游 yóu 处 chù , , 少 shǎo 陵 líng 遗 yí 兴 xìng 蔼 ǎi 无 wú 穷 qióng 。 。
雁塔秋声。明代。王绅。崚嶒雁塔倚苍空,犹自支撑瓦砾丛。 前代人名摩灭尽,清秋天籁杳冥中。 芳声寂寂消秋雨,馀韵沈沈托候虫。 尚想慈恩旧游处,少陵遗兴蔼无穷。