和 hé 滕 téng 至 zhì 刚 gāng 韵 yùn 兼 jiān 简 jiǎn 顶 dǐng 玄 xuán 极 jí 长 zhǎng 老 lǎo 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 绅 shēn
落 luò 落 luò 星 xīng 悬 xuán 晓 xiǎo , , 依 yī 依 yī 柏 bǎi 傲 ào 林 lín 。 。
文 wén 章 zhāng 千 qiān 古 gǔ 事 shì , , 湖 hú 海 hǎi 十 shí 年 nián 心 xīn 。 。
一 yī 别 bié 巴 bā 川 chuān 远 yuǎn , , 重 chóng 逢 féng 岁 suì 月 yuè 深 shēn 。 。
旧 jiù 交 jiāo 谁 shuí 在 zài 眼 yǎn , , 惟 wéi 子 zi 最 zuì 知 zhī 音 yīn 。 。
和滕至刚韵兼简顶玄极长老二首 其一。明代。王绅。落落星悬晓,依依柏傲林。 文章千古事,湖海十年心。 一别巴川远,重逢岁月深。 旧交谁在眼,惟子最知音。