出 chū 鸡 jī 陵 líng 关 guān - - 王 wáng 称 chēng
手 shǒu 麾 huī 白 bái 羽 yǔ 箑 shà , , 凌 líng 晨 chén 出 chū 夷 yí 关 guān 。 。
夷 yí 关 guān 春 chūn 始 shǐ 开 kāi , , 行 xíng 旅 lǚ 多 duō 欢 huān 颜 yán 。 。
笑 xiào 掬 jū 青 qīng 涧 jiàn 流 liú , , 为 wèi 洗 xǐ 瘴 zhàng 疠 lì 残 cán 。 。
浮 fú 云 yún 引 yǐn 征 zhēng 佩 pèi , , 共 gòng 结 jié 轻 qīng 阴 yīn 还 hái 。 。
前 qián 登 dēng 忘 wàng 险 xiǎn 疲 pí , , 凭 píng 高 gāo 眺 tiào 林 lín 峦 luán 。 。
却 què 忆 yì 征 zhēng 南 nán 暮 mù , , 溟 míng 蒙 méng 海 hǎi 雾 wù 间 jiān 。 。
出鸡陵关。明代。王称。手麾白羽箑,凌晨出夷关。 夷关春始开,行旅多欢颜。 笑掬青涧流,为洗瘴疠残。 浮云引征佩,共结轻阴还。 前登忘险疲,凭高眺林峦。 却忆征南暮,溟蒙海雾间。