绵 mián 竹 zhú 道 dào 中 zhōng 其 qí 二 èr - - 王 wáng 廷 tíng 相 xiāng
晴 qíng 春 chūn 日 rì 蒙 méng 茸 róng , , 远 yuǎn 客 kè 自 zì 惆 chóu 怅 chàng 。 。
白 bái 云 yún 乍 zhà 散 sàn 彩 cǎi , , 青 qīng 山 shān 还 hái 遮 zhē 望 wàng 。 。
绵竹道中 其二。明代。王廷相。晴春日蒙茸,远客自惆怅。 白云乍散彩,青山还遮望。