题 tí 桂 guì 山 shān 堂 táng - - 王 wáng 汝 rǔ 玉 yù
不 bù 作 zuò 淮 huái 南 nán 客 kè , , 还 hái 歌 gē 桂 guì 树 shù 秋 qiū 。 。
堂 táng 依 yī 林 lín 下 xià 敞 chǎng , , 人 rén 似 shì 月 yuè 中 zhōng 游 yóu 。 。
白 bái 苎 zhù 凉 liáng 新 xīn 透 tòu , , 清 qīng 郊 jiāo 暑 shǔ 乍 zhà 收 shōu 。 。
风 fēng 从 cóng 小 xiǎo 山 shān 度 dù , , 香 xiāng 入 rù 九 jiǔ 天 tiān 浮 fú 。 。
城 chéng 市 shì 心 xīn 应 yīng 远 yuǎn , , 烟 yān 霞 xiá 志 zhì 已 yǐ 酬 chóu 。 。
攀 pān 援 yuán 如 rú 有 yǒu 意 yì , , 岁 suì 暮 mù 共 gòng 淹 yān 留 liú 。 。
题桂山堂。明代。王汝玉。不作淮南客,还歌桂树秋。 堂依林下敞,人似月中游。 白苎凉新透,清郊暑乍收。 风从小山度,香入九天浮。 城市心应远,烟霞志已酬。 攀援如有意,岁暮共淹留。