次 cì 许 xǔ 先 xiān 生 shēng 草 cǎo 亭 tíng 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 王 wáng 越 yuè
风 fēng 静 jìng 疏 shū 帘 lián 落 luò 絮 xù 低 dī , , 雨 yǔ 晴 qíng 香 xiāng 径 jìng 绿 lǜ 阴 yīn 迷 mí 。 。
虎 hǔ 须 xū 半 bàn 露 lù 蒲 pú 穿 chuān 石 shí , , 龙 lóng 角 jiǎo 全 quán 舒 shū 笋 sǔn 透 tòu 泥 ní 。 。
东 dōng 面 miàn 树 shù 连 lián 西 xī 面 miàn 树 shù , , 南 nán 头 tóu 溪 xī 灌 guàn 北 běi 头 tóu 溪 xī 。 。
更 gèng 怜 lián 野 yě 鸟 niǎo 春 chūn 声 shēng 巧 qiǎo , , 似 shì 把 bǎ 山 shān 童 tóng 小 xiǎo 字 zì 题 tí 。 。
次许先生草亭韵 其二。明代。王越。风静疏帘落絮低,雨晴香径绿阴迷。 虎须半露蒲穿石,龙角全舒笋透泥。 东面树连西面树,南头溪灌北头溪。 更怜野鸟春声巧,似把山童小字题。