暮 mù 春 chūn 有 yǒu 感 gǎn 次 cì 杨 yáng 均 jūn 升 shēng 韵 yùn - - 方 fāng 用 yòng 中 zhōng
落 luò 花 huā 千 qiān 点 diǎn 舞 wǔ 斜 xié 晖 huī , , 春 chūn 色 sè 年 nián 年 nián 一 yí 度 dù 归 guī 。 。
世 shì 事 shì 消 xiāo 除 chú 尘 chén 梦 mèng 短 duǎn , , 故 gù 交 jiāo 零 líng 落 luò 晓 xiǎo 星 xīng 稀 xī 。 。
山 shān 中 zhōng 麋 mí 鹿 lù 寻 xún 盟 méng 去 qù , , 天 tiān 上 shàng 鹓 yuān 鸾 luán 簉 zào 羽 yǔ 飞 fēi 。 。
自 zì 信 xìn 人 rén 间 jiān 有 yǒu 穷 qióng 达 dá , , 不 bù 须 xū 惆 chóu 怅 chàng 更 gèng 沾 zhān 衣 yī 。 。
暮春有感次杨均升韵。明代。方用中。落花千点舞斜晖,春色年年一度归。 世事消除尘梦短,故交零落晓星稀。 山中麋鹿寻盟去,天上鹓鸾簉羽飞。 自信人间有穷达,不须惆怅更沾衣。