寄 jì 怀 huái 唐 táng 云 yún 客 kè 读 dú 书 shū 阳 yáng 羡 xiàn 山 shān 中 zhōng - - 王 wáng 彦 yàn 泓 hóng
碧 bì 磴 dèng 千 qiān 盘 pán 白 bái 石 shí 梯 tī , , 元 yuán 卿 qīng 碑 bēi 版 bǎn 少 shǎo 霞 xiá 题 tí 。 。
晴 qíng 分 fēn 极 jí 浦 pǔ 毫 háo 芒 máng 见 jiàn , , 雾 wù 接 jiē 层 céng 峦 luán 咫 zhǐ 尺 chǐ 迷 mí 。 。
歌 gē 啸 xiào 直 zhí 穿 chuān 烟 yān 雨 yǔ 上 shàng , , 家 jiā 园 yuán 遥 yáo 掷 zhì 雪 xuě 云 yún 西 xī 。 。
故 gù 人 rén 不 bù 虑 lǜ 难 nán 寻 xún 觅 mì , , 剑 jiàn 气 qì 横 héng 空 kōng 有 yǒu 白 bái 蜺 ní 。 。
寄怀唐云客读书阳羡山中。明代。王彦泓。碧磴千盘白石梯,元卿碑版少霞题。 晴分极浦毫芒见,雾接层峦咫尺迷。 歌啸直穿烟雨上,家园遥掷雪云西。 故人不虑难寻觅,剑气横空有白蜺。