春 chūn 日 rì 登 dēng 高 gāo 有 yǒu 怀 huái - - 甘 gān 瑾 jǐn
风 fēng 景 jǐng 苍 cāng 茫 máng 大 dà 野 yě 阴 yīn , , 怀 huái 乡 xiāng 倦 juàn 客 kè 此 cǐ 登 dēng 临 lín 。 。
十 shí 年 nián 鱼 yú 雁 yàn 将 jiāng 家 jiā 远 yuǎn , , 三 sān 月 yuè 莺 yīng 花 huā 溅 jiàn 泪 lèi 深 shēn 。 。
天 tiān 落 luò 湖 hú 山 shān 云 yún 水 shuǐ 散 sàn , , 地 dì 连 lián 闽 mǐn 粤 yuè 瘴 zhàng 烟 yān 侵 qīn 。 。
躬 gōng 耕 gēng 却 què 忆 yì 穷 qióng 庐 lú 叟 sǒu , , 《 《 梁 liáng 甫 fǔ 》 》 栖 xī 栖 xī 日 rì 暮 mù 吟 yín 。 。
春日登高有怀。明代。甘瑾。风景苍茫大野阴,怀乡倦客此登临。 十年鱼雁将家远,三月莺花溅泪深。 天落湖山云水散,地连闽粤瘴烟侵。 躬耕却忆穷庐叟,《梁甫》栖栖日暮吟。