过 guò 大 dà 廷 tíng 尉 wèi 张 zhāng 浒 hǔ 东 dōng 先 xiān 生 shēng 故 gù 居 jū - - 申 shēn 佳 jiā 允 yǔn
文 wén 章 zhāng 牛 niú 耳 ěr 斗 dòu 山 shān 名 míng , , 振 zhèn 起 qǐ 中 zhōng 原 yuán 白 bái 雪 xuě 声 shēng 。 。
钟 zhōng 鼎 dǐng 器 qì 从 cóng 炉 lú 冶 yě 出 chū , , 纶 lún 扉 fēi 春 chūn 向 xiàng 药 yào 笼 lóng 生 shēng 。 。
箕 jī 裘 qiú 世 shì 衍 yǎn 青 qīng 缃 xiāng 业 yè , , 杖 zhàng 履 lǚ 风 fēng 高 gāo 白 bái 社 shè 情 qíng 。 。
莫 mò 道 dào 樵 qiáo 渔 yú 忘 wàng 魏 wèi 阙 quē , , 阴 yīn 阴 yīn 桃 táo 李 lǐ 自 zì 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
过大廷尉张浒东先生故居。明代。申佳允。文章牛耳斗山名,振起中原白雪声。 钟鼎器从炉冶出,纶扉春向药笼生。 箕裘世衍青缃业,杖履风高白社情。 莫道樵渔忘魏阙,阴阴桃李自峥嵘。