春 chūn 暮 mù 见 jiàn 莺 yīng - - 石 shí 珝 xǔ
百 bǎi 花 huā 开 kāi 尽 jǐn 见 jiàn 莺 yīng 流 liú , , 一 yī 啭 zhuàn 能 néng 添 tiān 数 shù 种 zhǒng 愁 chóu 。 。
巧 qiǎo 舌 shé 傍 bàng 人 rén 何 hé 太 tài 苦 kǔ , , 春 chūn 光 guāng 随 suí 水 shuǐ 已 yǐ 难 nán 留 liú 。 。
心 xīn 惊 jīng 陌 mò 上 shàng 谁 shuí 家 jiā 笛 dí , , 梦 mèng 破 pò 城 chéng 南 nán 少 shào 妇 fù 楼 lóu 。 。
柳 liǔ 色 sè 万 wàn 行 xíng 听 tīng 不 bù 断 duàn , , 莫 mò 牵 qiān 诗 shī 思 sī 到 dào 扬 yáng 州 zhōu 。 。
春暮见莺。明代。石珝。百花开尽见莺流,一啭能添数种愁。 巧舌傍人何太苦,春光随水已难留。 心惊陌上谁家笛,梦破城南少妇楼。 柳色万行听不断,莫牵诗思到扬州。