老 lǎo 人 rén 石 shí - - 成 chéng 鹫 jiù
坚 jiān 性 xìng 何 hé 妨 fáng 高 gāo 处 chù 蹲 dūn , , 闲 xián 身 shēn 归 guī 去 qù 总 zǒng 无 wú 村 cūn 。 。
风 fēng 云 yún 月 yuè 露 lù 酿 niàng 元 yuán 气 qì , , 草 cǎo 木 mù 昆 kūn 虫 chóng 依 yī 本 běn 根 gēn 。 。
大 dà 地 dì 几 jǐ 回 huí 成 chéng 昼 zhòu 夜 yè , , 诸 zhū 峰 fēng 相 xiāng 见 jiàn 即 jí 儿 ér 孙 sūn 。 。
当 dāng 时 shí 曾 céng 笑 xiào 生 shēng 公 gōng 石 dàn , , 不 bù 点 diǎn 顽 wán 头 tóu 更 gèng 囫 hú 囵 lún 。 。
老人石。明代。成鹫。坚性何妨高处蹲,闲身归去总无村。 风云月露酿元气,草木昆虫依本根。 大地几回成昼夜,诸峰相见即儿孙。 当时曾笑生公石,不点顽头更囫囵。