挽 wǎn 梁 liáng 药 yào 亭 tíng 太 tài 史 shǐ - - 成 chéng 鹫 jiù
罢 bà 馆 guǎn 还 huán 家 jiā 鬓 bìn 有 yǒu 丝 sī , , 文 wén 星 xīng 昨 zuó 夜 yè 忽 hū 骑 qí 箕 jī 。 。
门 mén 前 qián 客 kè 散 sàn 空 kōng 啼 tí 鸟 niǎo , , 池 chí 上 shàng 僧 sēng 归 guī 独 dú 咏 yǒng 诗 shī 。 。
未 wèi 免 miǎn 分 fēn 香 xiāng 怜 lián 少 shào 妇 fù , , 定 dìng 将 jiāng 遗 yí 草 cǎo 属 shǔ 诸 zhū 儿 ér 。 。
岭 lǐng 南 nán 作 zuò 者 zhě 凋 diāo 零 líng 尽 jǐn , , 惆 chóu 怅 chàng 何 hé 人 rén 为 wéi 起 qǐ 衰 shuāi 。 。
挽梁药亭太史。明代。成鹫。罢馆还家鬓有丝,文星昨夜忽骑箕。 门前客散空啼鸟,池上僧归独咏诗。 未免分香怜少妇,定将遗草属诸儿。 岭南作者凋零尽,惆怅何人为起衰。