锦 jǐn 石 shí 新 xīn 晴 qíng 望 wàng 远 yuǎn 有 yǒu 感 gǎn - - 成 chéng 鹫 jiù
浓 nóng 阴 yīn 开 kāi 处 chù 见 jiàn 微 wēi 阳 yáng , , 病 bìng 骨 gǔ 支 zhī 离 lí 倚 yǐ 石 shí 床 chuáng 。 。
松 sōng 老 lǎo 受 shòu 风 fēng 涛 tāo 韵 yùn 减 jiǎn , , 竹 zhú 疏 shū 承 chéng 瀑 pù 雨 yǔ 声 shēng 长 zhǎng 。 。
身 shēn 随 suí 朔 shuò 雁 yàn 同 tóng 为 wèi 客 kè , , 心 xīn 似 shì 南 nán 针 zhēn 尽 jǐn 指 zhǐ 乡 xiāng 。 。
极 jí 目 mù 山 shān 川 chuān 如 rú 传 chuán 舍 shě , , 行 xíng 云 yún 流 liú 水 shuǐ 两 liǎng 茫 máng 茫 máng 。 。
锦石新晴望远有感。明代。成鹫。浓阴开处见微阳,病骨支离倚石床。 松老受风涛韵减,竹疏承瀑雨声长。 身随朔雁同为客,心似南针尽指乡。 极目山川如传舍,行云流水两茫茫。