挽 wǎn 黄 huáng 摄 shè 之 zhī - - 成 chéng 鹫 jiù
柳 liǔ 坡 pō 渡 dù 口 kǒu 熟 shú 黄 huáng 梅 méi , , 正 zhèng 好 hǎo 尝 cháng 酸 suān 去 qù 不 bù 回 huí 。 。
月 yuè 落 luò 恰 qià 当 dàng 花 huā 落 luò 候 hòu , , 钟 zhōng 声 shēng 还 hái 被 bèi 鼓 gǔ 声 shēng 催 cuī 。 。
身 shēn 随 suí 白 bái 业 yè 归 guī 乡 xiāng 井 jǐng , , 头 tóu 戴 dài 黄 huáng 冠 guān 上 shàng 夜 yè 台 tái 。 。
净 jìng 扫 sǎo 庭 tíng 前 qián 晒 shài 经 jīng 石 shí , , 迟 chí 君 jūn 于 yú 此 cǐ 曝 pù 龙 lóng 腮 sāi 。 。
挽黄摄之。明代。成鹫。柳坡渡口熟黄梅,正好尝酸去不回。 月落恰当花落候,钟声还被鼓声催。 身随白业归乡井,头戴黄冠上夜台。 净扫庭前晒经石,迟君于此曝龙腮。