客 kè 中 zhōng 遇 yù 寒 hán 食 shí 二 èr 首 shǒu - - 洪 hóng 希 xī 文 wén
长 zhǎng 到 dào 清 qīng 明 míng 寒 hán 食 shí 时 shí , , 客 kè 怀 huái 如 rú 梦 mèng 复 fù 如 rú 痴 chī 。 。
庭 tíng 空 kōng 月 yuè 淡 dàn 梨 lí 花 huā 少 shǎo , , 爨 cuàn 冷 lěng 烟 yān 寒 hán 麦 mài 饭 fàn 迟 chí 。 。
阻 zǔ 隔 gé 家 jiā 山 shān 常 cháng 入 rù 梦 mèng , , 挨 āi 排 pái 节 jié 物 wù 可 kě 无 wú 诗 shī 。 。
暮 mù 年 nián 自 zì 是 shì 难 nán 为 wéi 别 bié , , 非 fēi 为 wéi 栖 qī 身 shēn 近 jìn 子 zǐ 规 guī 。 。
客中遇寒食二首。元代。洪希文。长到清明寒食时,客怀如梦复如痴。 庭空月淡梨花少,爨冷烟寒麦饭迟。 阻隔家山常入梦,挨排节物可无诗。 暮年自是难为别,非为栖身近子规。