汉 hàn 江 jiāng 舟 zhōu 中 zhōng 和 hé 张 zhāng 廷 tíng 玉 yù 一 yī 律 lǜ - - 祁 qí 顺 shùn
江 jiāng 头 tóu 春 chūn 意 yì 满 mǎn 楼 lóu 船 chuán , , 花 huā 柳 liǔ 争 zhēng 妍 yán 二 èr 月 yuè 天 tiān 。 。
帆 fān 影 yǐng 逐 zhú 将 jiāng 飞 fēi 鸟 niǎo 去 qù , , 笛 dí 声 shēng 惊 jīng 起 qǐ 老 lǎo 龙 lóng 眠 mián 。 。
山 shān 连 lián 两 liǎng 岸 àn 云 yún 林 lín 合 hé , , 石 shí 激 jī 中 zhōng 流 liú 雪 xuě 浪 làng 溅 jiàn 。 。
莫 mò 谓 wèi 东 dōng 来 lái 好 hǎo 游 yóu 赏 shǎng , , 寻 xún 常 cháng 诗 shī 酒 jiǔ 惯 guàn 相 xiāng 牵 qiān 。 。
汉江舟中和张廷玉一律。明代。祁顺。江头春意满楼船,花柳争妍二月天。 帆影逐将飞鸟去,笛声惊起老龙眠。 山连两岸云林合,石激中流雪浪溅。 莫谓东来好游赏,寻常诗酒惯相牵。