自 zì 述 shù 用 yòng 萧 xiāo 文 wén 明 míng 韵 yùn - - 祁 qí 顺 shùn
才 cái 艺 yì 空 kōng 疏 shū 德 dé 最 zuì 凉 liáng , , 全 quán 生 shēng 恩 ēn 重 zhòng 荷 hè 吾 wú 皇 huáng 。 。
贵 guì 阳 yáng 谪 zhé 地 dì 殊 shū 儋 dān 耳 ěr , , 庾 yǔ 岭 lǐng 飞 fēi 云 yún 近 jìn 太 tài 行 xíng 。 。
不 bù 为 wéi 鼎 dǐng 珍 zhēn 题 tí 杂 zá 兴 xìng , , 懒 lǎn 将 jiāng 江 jiāng 水 shuǐ 比 bǐ 愁 chóu 肠 cháng 。 。
养 yǎng 慵 yōng 颇 pō 觉 jué 山 shān 中 zhōng 静 jìng , , 翻 fān 笑 xiào 从 cóng 前 qián 吏 lì 事 shì 忙 máng 。 。
自述用萧文明韵。明代。祁顺。才艺空疏德最凉,全生恩重荷吾皇。 贵阳谪地殊儋耳,庾岭飞云近太行。 不为鼎珍题杂兴,懒将江水比愁肠。 养慵颇觉山中静,翻笑从前吏事忙。