客 kè 舍 shè 感 gǎn 怀 huái - - 江 jiāng 源 yuán
乡 xiāng 心 xīn 迢 tiáo 递 dì 宦 huàn 情 qíng 微 wēi , , 老 lǎo 大 dà 徒 tú 伤 shāng 未 wèi 拂 fú 衣 yī 。 。
去 qù 日 rì 渐 jiàn 多 duō 来 lái 日 rì 少 shào , , 长 zhǎng 年 nián 方 fāng 忆 yì 少 shào 年 nián 非 fēi 。 。
身 shēn 随 suí 远 yuǎn 道 dào 徒 tú 悲 bēi 梗 gěng , , 家 jiā 在 zài 寒 hán 塘 táng 独 dú 掩 yǎn 扉 fēi 。 。
自 zì 是 shì 不 bù 归 guī 归 guī 便 biàn 得 dé , , 渚 zhǔ 烟 yān 溪 xī 月 yuè 共 gòng 忘 wàng 机 jī 。 。
客舍感怀。明代。江源。乡心迢递宦情微,老大徒伤未拂衣。 去日渐多来日少,长年方忆少年非。 身随远道徒悲梗,家在寒塘独掩扉。 自是不归归便得,渚烟溪月共忘机。