东 dōng 林 lín 隐 yǐn 所 suǒ 寄 jì 陆 lù 徵 zhēng 士 shì - - 倪 ní 瓒 zàn
寝 qǐn 扉 fēi 桃 táo 李 lǐ 昼 zhòu 阴 yīn 阴 yīn , , 耕 gēng 凿 záo 居 jū 人 rén 有 yǒu 远 yuǎn 心 xīn 。 。
一 yī 夜 yè 池 chí 塘 táng 春 chūn 草 cǎo 绿 lǜ , , 孤 gū 村 cūn 风 fēng 雨 yǔ 落 luò 花 huā 深 shēn 。 。
不 bù 嗔 chēn 野 yě 老 lǎo 群 qún 争 zhēng 席 xí , , 时 shí 有 yǒu 游 yóu 鱼 yú 出 chū 听 tīng 琴 qín 。 。
白 bái 发 fà 多 duō 情 qíng 陆 lù 徵 zhēng 士 shì , , 松 sōng 间 jiān 石 shí 上 shàng 续 xù 幽 yōu 吟 yín 。 。
东林隐所寄陆徵士。元代。倪瓒。寝扉桃李昼阴阴,耕凿居人有远心。 一夜池塘春草绿,孤村风雨落花深。 不嗔野老群争席,时有游鱼出听琴。 白发多情陆徵士,松间石上续幽吟。