寺 sì 楼 lóu 用 yòng 韵 yùn - - 朱 zhū 朴 pǔ
杖 zhàng 几 jǐ 松 sōng 杉 shān 回 huí 绝 jué 磴 dèng , , 衣 yī 裳 shang 云 yún 雾 wù 动 dòng 高 gāo 窗 chuāng 。 。
山 shān 围 wéi 野 yě 色 sè 迷 mí 秦 qín 驻 zhù , , 海 hǎi 送 sòng 潮 cháo 头 tóu 上 shàng 浙 zhè 江 jiāng 。 。
碧 bì 树 shù 帆 fān 樯 qiáng 移 yí 个 gè 个 gè , , 青 qīng 冥 míng 鹅 é 鹳 guàn 下 xià 双 shuāng 双 shuāng 。 。
诗 shī 狂 kuáng 难 nán 挽 wǎn 天 tiān 河 hé 水 shuǐ , , 付 fù 与 yǔ 山 shān 僧 sēng 入 rù 酒 jiǔ 缸 gāng 。 。
寺楼用韵。明代。朱朴。杖几松杉回绝磴,衣裳云雾动高窗。 山围野色迷秦驻,海送潮头上浙江。 碧树帆樯移个个,青冥鹅鹳下双双。 诗狂难挽天河水,付与山僧入酒缸。