春 chūn 倚 yǐ - - 何 hé 士 shì 埙 xūn
春 chūn 倚 yǐ 枝 zhī 头 tóu 怅 chàng 旧 jiù 新 xīn , , 那 nà 堪 kān 水 shuǐ 石 shí 更 gèng 粼 lín 粼 lín 。 。
书 shū 空 kōng 已 yǐ 悟 wù 从 cóng 前 qián 事 shì , , 问 wèn 影 yǐng 偏 piān 怜 lián 此 cǐ 日 rì 身 shēn 。 。
饮 yǐn 涧 jiàn 可 kě 知 zhī 麋 mí 性 xìng 乐 lè , , 餐 cān 霞 xiá 转 zhuǎn 觉 jué 道 dào 情 qíng 亲 qīn 。 。
泉 quán 声 shēng 悬 xuán 树 shù 涓 juān 涓 juān 响 xiǎng , , 崖 yá 畔 pàn 谁 shuí 来 lái 方 fāng 隐 yǐn 沦 lún 。 。
春倚。明代。何士埙。春倚枝头怅旧新,那堪水石更粼粼。 书空已悟从前事,问影偏怜此日身。 饮涧可知麋性乐,餐霞转觉道情亲。 泉声悬树涓涓响,崖畔谁来方隐沦。