寄 jì 谢 xiè 挺 tǐng 孚 fú - - 何 hé 其 qí 伟 wěi
羡 xiàn 尔 ěr 凌 líng 云 yún 赋 fù 最 zuì 豪 háo , , 几 jǐ 年 nián 踪 zōng 迹 jī 困 kùn 蓬 péng 蒿 hāo 。 。
珠 zhū 沉 chén 赤 chì 水 shuǐ 渊 yuān 应 yīng 媚 mèi , , 剑 jiàn 发 fā 丰 fēng 城 chéng 气 qì 自 zì 高 gāo 。 。
散 sàn 屧 xiè 山 shān 中 zhōng 呼 hū 桂 guì 酒 jiǔ , , 枕 zhěn 流 liú 天 tiān 畔 pàn 听 tīng 松 sōng 涛 tāo 。 。
相 xiāng 思 sī 倘 tǎng 问 wèn 栖 qī 迟 chí 处 chù , , 源 yuán 水 shuǐ 浮 fú 花 huā 去 qù 是 shì 桃 táo 。 。
寄谢挺孚。明代。何其伟。羡尔凌云赋最豪,几年踪迹困蓬蒿。 珠沉赤水渊应媚,剑发丰城气自高。 散屧山中呼桂酒,枕流天畔听松涛。 相思倘问栖迟处,源水浮花去是桃。