门 mén 外 wài 闲 xián 坐 zuò - - 吴 wú 与 yǔ 弼 bì
习 xí 静 jìng 生 shēng 憎 zēng 损 sǔn 病 bìng 心 xīn , , 晚 wǎn 凉 liáng 门 mén 外 wài 独 dú 横 héng 琴 qín 。 。
呼 hū 童 tóng 细 xì 剔 tī 溪 xī 头 tóu 树 shù , , 为 wèi 爱 ài 青 qīng 青 qīng 云 yún 际 jì 岑 cén 。 。
门外闲坐。明代。吴与弼。习静生憎损病心,晚凉门外独横琴。 呼童细剔溪头树,为爱青青云际岑。